Bối cảnh Trận_Toba-Fushimi

Ngày 4 tháng 1 năm 1868, sự phục hồi Đế quyền chính thức được tuyên bố. Tướng quân Tokugawa Yoshinobu từ trước đó đã trao trả quyền lực của mình cho Thiên hoàng, đồng ý là "một công cụ để thực hiện" mệnh lệnh của Thiên hoàng.[1] Mạc phủ Tokugawa đã chấm dứt.[2] Tuy vậy, trong khi việc Yoshinobu buông bỏ quyền lực đã tạo ra một chỗ trống trên danh nghĩa ở vị trí cao nhất của chính quyền, bộ máy của ông vẫn tiếp tục tồn tại. Hơn nữa, gia đình Tokugawa vẫn là một thế lực nổi bật trong trật tự tiến trình chính trị.[3] một viễn cảnh mà những người cứng rắn ở các phiên Satsuma và Choshu khó có thể chấp nhận được.[4]

Mặc dù đa phần hội đồng cố vấn của Thiên hoàng Minh Trị mới 15 tuổi bằng lòng với lời tuyên bố chính thức việc quyền thống trị trực tiếp của triều đình và có khuynh hướng ủng hộ tiếp tục hợp tác với nhà Tokugawa, Saigō Takamori đe dọa các thành viên của hội đồng phải ra lệnh tịch thu đất đai của Yoshinobu.[5]Mặc dù ban đầu ông đồng ý với yêu cầu của triều đình, ngày 17 tháng 1 năm 1868, Yoshinobu tuyên bố rằng "ông sẽ không bị trói buộc bởi lời tuyên cáo phục hồi Đề quyền và kêu gọi triều đình hủy bỏ nó."[6] Ngày 24 tháng 1, sau sự khiêu khích của các ronin Satsuma ở Giang Hộ, Yoshinobu, từ căn cứ của mình ở thành Osaka quyết định chuẩn bị tấn công kinh đô Kyoto, bề ngoài là đuổi các phần tử Satsuma và Choshu đang chi phối triều đình và "giải thoát" Thiên hoàng Minh Trị khỏi ảnh hưởng của họ.